Cá Cược Với Tình Yêu

CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU Tác giả: Jennifer Crusie Dịch giả: Nguyễn Mai Trang *** Minerva Dobbs biết rằng chuyện sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi chỉ là chuyện cổ tích, đặc biệt là với một người đàn…

Giao hàng toàn quốc

Được kiểm tra hàng

Thanh toán khi nhận hàng

Chất lượng, Uy tín

7 ngày đổi trả dễ dàng

Hỗ trợ xuất hóa đơn đỏ

Giới thiệu Cá Cược Với Tình Yêu

CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU

Tác giả: Jennifer Crusie

Dịch giả: Nguyễn Mai Trang

***

Minerva Dobbs biết rằng chuyện sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi chỉ là chuyện cổ tích, đặc biệt là với một người đàn ông mời cô đi ăn tối chỉ để thắng một vụ cá cược như Calvin Morrisey.

Calvin Morrisey thừa biết việc chịu trách nhiệm là bất khả thi, đặc biệt là với một người phụ nữ gàn dở như Min Dobbs. Khi hai người nói lời chào tạm biệt vào cuối bữa tối, họ cũng nhanh chóng chia tay và đồng ý sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.

Nhưng Định mệnh lại có những kế hoạch khác và không lâu sau Min và Cal đã gặp lại nhau. Họ sẽ phải đối phó với những người bạn thích xen vào chuyện người khác, một anh bạn trai cũ ưa ghen tuông, bánh vòng Krispy Kreme, một nhà tâm lý học dai như đỉa, thuyết hỗn mang, một cô dâu phát rồ, món gà sốt nấm, một chú mèo tinh khôn quái đản, những quả cầu tuyết, hai bà mẹ cực kỳ kinh khủng, những đôi giày tuyệt đẹp và những lời bày tỏ còn táo bạo hơn những gì ai trong hai người từng mơ đến. Bao gồm cả canh bạc lớn hơn hết thảy – tình yêu thực sự.

Mời các bạn đón đọc!

Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, …

Thông tin chi tiết Công ty phát hành

Chibooks

Ngày xuất bản

05-2012

Kích thước

14.5 x 20.5 cm

Loại bìa

Bìa mềm

Số trang

468

Nhà xuất bản

Nhà Xuất Bản Văn Học

SKU

2512486541291

Review Sách Cá Cược Với Tình Yêu

Độc giả Kiều Oanh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Minerva Dobbs biết rằng chuyện sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi chỉ là chuyện cổ tích, đặc biệt là với một người đàn ông mời cô đi ăn tối chỉ để thắng một vụ cá cược như Calvin Morrisey. Hôm nay chị sẽ mặc bộ này. Tôi không tin đó là sự thật!

Cá cược với tình yêu, như thế nào là cá cược với tình yêu? Và trong ván cá cược ấy, như thế nào mới gọi là thắng, cũng như câu hỏi như thế nào mới là thua? Tên sách cũng là một điều quan trọng để quyết định người mua có mua sách hay không và mình nghĩ tác giả đã đánh vào lòng hiếu kì của người mua với cái tên sách “Cá cược với tình yêu”. Dù sao thì tình tiết xảy ra trong sách này với mình khá là cổ điển và điển hình. Một cô gái quá sức bình thường và một chàng trai phong lưu. Mình cảm giác Jennifer Crusie là tác giả sinh ra để viết dành riêng cho dòng sách này vậy. Tuy theo bố cục có hơi điển hình, nhưng lại không hề nhàm chán tí nào, khá dí dỏm và có phần đáng yêu.

Độc giả Ti Na nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Tôi đã bị lôi cuốn ngay bởi tên sách khá ấn tượng và đặt mua ngay trên ti ki trong đợt giảm giá mạnh vừa rồi. Câu truyện ” Cá cược với tình yêu ” của tác giả Jennifer Crusie có nội dung không thật sự nổi bật nên tôi đã mất thời gian khá lâu mới đọc xong tác phẩm này. Tuy nhiên tác giả dùng giọng văn hài hước, dí dỏm, thông minh để dẫn dắt người đọc khiến tác phẩm cũng khá lôi cuốn. Bìa sách cũng khá ấn tượng, dí dỏm, hơi màu mè. Nói chung là khá ổn.

Độc giả nguyễn lam nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Tác giả: Jennifer Crusie. Không có chuyện đó!

Mình thích bìa sách, cô gái trên bìa phảng phất hình ảnh của Minerva Dobbs – một cô nàng cá tính vui vẻ khá xuề xòa. Mình đánh giá truyện này hay không phải vì nội dung – nội dung cũ, nam nữ chính cá tính, là một cặp oan gia ngõ hẹp, rồi vô số tình huống giữa họ làm nảy sinh tình yêu … – mà bởi thông qua tình tiết, ngôn từ, Jennifer đã biến hóa từ một câu chuyện quen thuộc thành một câu chuyện mới mẻ, hài hước, thú vị, hấp dẫn mình từ đầu tới cuối ; và ý nghĩa không thể bỏ qua của của cuốn sách này : lòng tin là nền tảng của hôn nhân, tình yêu, hạnh phúc.

Độc giả Nguyễn Lan Anh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Dịch giả: Nguyễn Mai Trang. Chuyện đã qua rồi!

Cá cược với tình yêu của Jennifer Crusie là một tựa đề khiến mình cảm thấy khá tò mò muốn khám phá xem đó là trò cá cược hấp dẫn gì. Tác giả dùng giọng văn hài hước, dí dỏm, thông minh để dẫn dắt người đọc khiến tác phẩm khá là lôi cuốn. Nhưng nói chung mình thấy truyện có nội dung không thực sự nổi bật, nên mình phải đọc dông dài mất vài ngày. Có lẽ tác phẩm chỉ phù hợp để giải trí hay để giết thời gian. Về hình thức thì bìa sách nhìn hơi xấu và màu mè, thực sự không ưng mắt.

Độc giả Nguyễn Phương Thanh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Calvin Morrisey thừa biết việc chịu trách nhiệm là bất khả thi, đặc biệt là với một người phụ nữ gàn dở như Min Dobbs. Đừng hiểu sai vấn đề! Khi hai người nói lời chào tạm biệt vào cuối bữa tối, họ cũng nhanh chóng chia tay và đồng ý sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Qủa là như vậy!. Qủa là như vậy!

Trừ 1 sao vì bìa không chau chuốt, thường quá Trừ sao thứ 2 vì mô típ truyện quá điển hình, cũng vẫn là 2 nhân vật ban đầu nghĩ là ghét nhau, nghĩ là chả đc tích sự gì đâu, xong lại bập vào “xiếc”, thế là k tách được nhau ra. Nhân vật nữ chính luôn kiểu tuềnh toàng thô cứng kiểu không ai để ý xong hóa ra có vẻ đẹp tiềm ẩn các anh theo đuổi ầm ầm, tìm thấy hoàng tử cuộc đời rất là hoàn hảo đẹp trai nhà giàu giỏi giang. Nói chung chuyện đọc cũng được, giải trí giết thời gian cũng vui, nhưng đọc xong k để lại được cái gì.

Độc giả Lâm Khải Hân nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Nhưng Định mệnh lại có những kế hoạch khác và không lâu sau Min và Cal đã gặp lại nhau. Một câu hỏi rất ý nghĩa! Họ sẽ phải đối phó với những người bạn thích xen vào chuyện người khác, một anh bạn trai cũ ưa ghen tuông, bánh vòng Krispy Kreme, một nhà tâm lý học dai như đỉa, thuyết hỗn mang, một cô dâu phát rồ, món gà sốt nấm, một chú mèo tinh khôn quái đản, những quả cầu tuyết, hai bà mẹ cực kỳ kinh khủng, những đôi giày tuyệt đẹp và những lời bày tỏ còn táo bạo hơn những gì ai trong hai người từng mơ đến. Cũng bình thường thôi! Bao gồm cả canh bạc lớn hơn hết thảy – tình yêu thực sự. Làm gì có chuyện đó.. Cám ơn đã đưa tôi về nhà

Bìa sách rất ấn tượng, kể cả tựa sách lẫn nội dung cũng cuốn hút không kém. Lòng tin luôn là thước đo quan trọng trong tình yêu, khi tình yêu mất đi lòng tin thì cũng đồng nghĩa nó mất đi một thứ gì đó rất quý giá để người ta có thể đánh đổi mọi thứ để được yêu và yêu. Cuốn sách rất đáng để đọc và suy ngẫm về tình yêu và cách ứng xử của các nhân vật trong truyện. Cám ơn tiki đã mang đến cho độc giả một cuốn sách tuyệt vời thế này

Độc giả Le Lien nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Mời các bạn đón đọc!. Ai biết được

Mình bị lôi cuốn bởi lời đề tựa của truyện. Phụ nữ thể hiện rõ nhất bản năng bài bạc của mình qua canh bạc hôn nhân. Hôn nhân và tình yêu đúng là cần đến sự may mắn nhưng đọc xong Cá cược với tình yêu, tôi nhận ra rằng điều cần nhất là lòng tin, tin vào bản thân và tin vào tình yêu của đối phương. Min suốt ngày bị mẹ chê vì thân hình của mình, bị ám thị đến nỗi không thể tin rằng mình đủ hấp dẫn và lôi cuốn Cal. Cal không ngờ rằng sau tình yêu đơn phương với Pink lại tìm được người phụ nữ hoàn hảo và hợp với mình. Đọc đến kết thúc của truyện, thực sự độc giả chỉ có thể mỉm cười và nuôi thêm niềm tin và tình yêu, hôn nhân. Hạnh phúc sẽ đến với ai biết tin tưởng.

Độc giả quynh vi nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Dự kiến phát hành 10/05/2012. Như thế nào mới là hay?

Một câu chuyện hấp dẫn từ đầu cho tới cuối, khi mà cả hai nhân vật chính đều trốn chạy khỏi sự thật nhưng trái đất tròn, càng chạy họ lại càng tới gần nhau hơn. Để rồi một ngày họ nhận ra rằng cuốc sống thiếu đi đối phương thật là vô vị. Ngoài ra, đây là câu chuyện dành cho những con người mang khiếm khuyết về cơ thể hay về tinh thần. Cho dù con người bạn có khiếm khuyết nhưng với những người yêu bạn thật lòng thì bạn là hoàn hảo trong mắt họ. Tình yêu đó của hai nhân vật đã làm mình xúc động.

Độc giả nguyễn thúy hằng nga nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU. Chuyện gì đang xảy ra

Lại một câu chuyện nữa của Jennifer Cruise khiến ta mỉm cười từ đầu đến cuối bất tận với cái ý nghĩ câu chuyện cá cược của các nhân vật sẽ chẳng bao giờ phải kết thúc. Một câu chuyện tình cảm mở ra theo một chiều hướng khiến ta hoàn toàn bất ngờ và thú vị, thật kì lạ: họ đi chơi, ăn tối với nhau vì một vụ cá cược mà người bị hại đã biết trước vụ cá cược ấy, có điều cô chỉ nghe lộn vài điều và điều đó dẫn dắt đến một câu chuyện hoàn toàn khác. Min xinh đẹp theo một phong cách rất riêng cô: cô không cao như người mẫu, số đo ba vòng không chuẩn, nhưng cô có đâu đó những tính cách đáng yêu, những ngón chân xinh đẹp và cách tự chủ kỳ lạ. Cal thì quá khác biệt với cô, anh đứng đắn, lịch thiệp và đẹp trai, với mọi người hai người đó hoàn toàn không thuộc về nhau từ ngoại hình cho đến tính cách. Nhưng có lẽ sự khác biệt đó lại như nam châm kéo họ lại gần nhau mà họ chẳng thế lý giải nỗi. Mỗi một cặp đôi trong câu truyện đem đến một phong cách rất riêng của Jennifer Cruise: một cặp đôi chỉ tin vào câu chuyện cổ tích, một cặp đôi đầy cam chịu và những lo âu, một cặp đôi trái tính và hút nhau một cách kỳ lạ,… Nhưng trên tất cả, văn phong của Jennifer Cruise không hề mất đi. Những câu thoại dí dỏm đầy hài hước, đôi khi chẳng thể nào lý giải nỗi vì sao bạn lại ngoác miệng cười với câu văn vốn dĩ đơn giản của Jennifer Cruise, nó quá chân thật và quá hài hước trong cuộc sống này. Một câu chuyện mà nếu kể ra thì sẽ làm mất đi cái hay của câu chuyện,nhưng nếu bạn thích một câu chuyện mang tính giải trí cao và nhẹ nhàng thì hãy tự khám phá nội dung tuyệt vời mà Jennifer Cruise mang lại trong “cá cược với tình yêu” *Một số nhận xét khác: _ Bìa cuốn sách không lôi cuốn lắm _ Cách trình bày của trang giấy rất dễ thương và gây thiện cảm _Lối viết đơn giản nhưng rất cuốn hút và hài hước Mình cho cuốn sách này 10/10 điểm

Độc giả Nguyễn Tường Lam nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

. Tối nay anh có rảnh không?

Một nữa là những sắc màu rực rỡ như cầu vồng của cổ tích, một nữa là hương vị thơm nồng của nhưng món ăn Ý và sức hấp dẫn từ những chiếc doghnut.

Cá cược là một trò chơi cảm giác mạnh cần thiết cho Min, và Cal chỉ cần một chút thúc đẩy của trò chơi số phận để đến với tình yêu của đời mình.

Một kết thúc đậm chất cổ tích và dễ thương làm người đọc thỏa mãn, với kết thúc, kẻ xấu xa cũng không hẳn là xấu xa, chỉ tội nghiệp một chút thôi, và đó cũng là nét dí dỏm cho câu chuyện.

Giọng văn của J.C không sâu sắc triết lý, mà phóng khoáng và tự do, các nhân vật không theo lối mòn mà đem đến cho bạn cảm giác, “ồ, có thể mình cũng sẽ như thế”. Một câu truyện tuyệt vời đáng để đọc và lưu giữ trên giá sách.

Độc giả Mực Mốc Meo nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

. Tôi đảm bảo điều này!

Nếu như những câu chuyện khác tình yêu bắt đầu từ một vụ cá cược thì quyển sách này cũng thế. Tuy nhiên đây là vụ cá cược mà người bị hại tự nguyện cho mình vào tròng. Dù lý trí mách bảo Min và Cal rằng 2 người không hợp nhau, không được đến với nhau nhưng trái tim luôn làm điều ngược lại. Cuối cùng thì họ đã nhận ra tình yêu dành cho nhau. Gay cấn, lãng mạn và hài hước – đây có lẽ là quyển sách phù hợp cho những ai đang đi tìm niềm tin vào tình yêu.

Độc giả Tăng Phạm Ngọc Chân nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

. Cũng không tồi lắm đâu!. Cũng không tồi lắm đâu!. Oa! Thích quá đi!. Không lạ lắm!

Độc giả Phạm Hương nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Chưa đủ hay , khắc nhập với tình tiết tạo ra mức cao trào cho cá tính tôn lên vẻ đẹp của tác phẩm , làm tâm trạng day dứt với diễn biến kết thúc tối đa cảm nhận chưa có mục đích rõ ràng , bất an với suy nghĩ phải bỏ cuộc hay là đối mặt dũng cảm vượt qua ý định của linh hồn của cả mối quan hệ dang dở , thâm nhập với đời tư của người đọc , đồng cảm cách thể hiện như thế , nếu tác giả có thêm sức sống của cả câu truyện có lẽ có được lòng tin tưởng độc giả .

Độc giả Quinn nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu

Văn phong của Jennifer Cruise thật sự có nét chung là rất hài hước và lãng mạn, truyện của bà thường không quá gay cấn nhưng được viết theo một trình tự có thể đoán trước được. Min & Cal là hai người xa lạ nhưng chỉ với một trò chơi cá cược đơn giản đã đặt họ vào một cuộc phiêu lưu tình ái hài hước và đầy cuốn hút nhưng trong tình yêu sẽ không tránh khỏi những va vấp, những khó khăn, ngay cả chính sự phá đám của kẻ xấu và đấy chính là một cuộc chơi thật sự mà hai người cần phải vượt qua nếu họ muốn khẳng định tình cảm của mình và nỗi khát khao được ở bên nhau mãi mãi. Trong câu chuyện có nhiều tình tiết diễn tả khá nóng bỏng và phóng khoáng nhưng không vì thế mà làm mất đi ý nghĩa của tác phẩm nhưng hơn hết đã góp phần làm tăng thêm sức hút của mạch truyện đồng thời làm nổi bật một phong cách rất Jennifer Cruise.

ĐÁNH GIÁ SÁCH

Book Review/: Cá Cược Với Tình Yêu – Jennifer Crusie

Mình là một tín đồ của Tiki nên hầu như ngày nào cũng lướt Tiki một vòng xem có sách mới hay giảm giá gì không. Mình còn đăng kí cái thông báo của Tiki sẽ gửi tới mail luôn ấy để không bỏ lỡ bất kì một dịp sale nào. Cách đây tầm 3-4 tháng Tiki có đợt sale khá khủng nên mình tranh thủ tìm mua một loạt sách luôn. Tình cờ thấy quyển “Cá cược với tình yêu” của Jennifer Crusie.

Truyện kể về Min mới bị bồ – David – đá một cách không thương tiếc chỉ vì cô không chịu lên giường với hắn. Hơn thế nữa, David còn cá cược với Calvin – anh chàng vạn người mê, tán ai cũng đổ – rằng anh ta không thể đưa Min lên giường. Thật đáng tiếc là, Min đã biết hết mọi chuyện về vụ cá cược và tình nguyện tham gia. Nhưng cô chỉ nhận lời đi ăn với Calvin vào đúng một tối duy nhất để kết thúc vụ cá cược. Calvin ngay từ đầu không muốn tham gia, nhưng cứ như số phận sắp đặt, hết lần này đến lần khác anh gặp lại Min. Tuy bên ngoài họ không ưa gì nhau nhưng rồi qua mỗi lần gặp gỡ, tình cảm của họ đã nảy sinh từ bao giờ. Họ đóng giả như tình nhân và đến thăm gia đình nhau. Và tất nhiên một cái kết có hậu được mở ra. David thua vụ cá cược, mọi kẻ phá rối đều nhận hậu quả, còn Min và Calvin hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Tìm hiểu qua nội dung thì thấy có vẻ hơi nhàm nhưng khi đọc bạn sẽ phát hiện ra nhiều điều thú vị làm nên sự khác biệt cho cuốn sách. Ban đầu mình cũng nghĩ rằng cuốn này na ná như bao cuốn khác viết về đề tài “cá cược”. Nhưng khi đọc thì mới thấy nó đặc biệt hơn nhiều. Một vài câu chuyện của các nhân vật phụ đan xen, các cuộc phá hoại của những kẻ gây rối làm cho tình tiết của truyện trở nên hồi hộp, hấp dẫn hơn và quan trọng là như “refresh” nội dung dù cốt truyện đã cũ. Tin mình đi, “Cá cược với tình yêu” sẽ khiến bạn bất ngờ đấy!

Đánh giá: 8/10

Chia sẻ:

Tweet

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Vụ Cá Cược Tình Yêu

“Nếu tình cảm mà dành cho nàng là thật, thì những chuyện linh tinh kia có đáng gì. Có những sự thật chẳng ai cần biết, hiểu không?”

***

Tiết ba, Bảo lò dò xuống phòng hội đồng kiếm nước uống. Thò đầu vào liếc mấy cái để đảm bảo rằng không có vị bảo mẫu đáng kính nào ngủ gật trong đó, Bảo hiên ngang tự thưởng cho mình một cốc Laska mát lạnh. Đúng lúc đó thì tiếng kẹt cửa, âm thanh ghê rợn nhất lúc này, vang lên. Bảo lúng túng quay ra. Nhưng, trước mặt nó, may thay, không phải là một gương mặt cau có và nhiều nếp nhăn nào đó như tưởng tượng, mà lại là một khuoonmawtj bầu bĩnh, hai bím tóc gọn gàng ngang vai, chiếc cặp chéo màu hồng nổi bật trên nền áo vải đồng phục trắng đến…lóa cả mắt…Bảo cố lấy một vẻ đáng tin nhất cho cái giọng ấp úng của nó: “Em…em…tìm ai?!”. May cho Bảo, cô bé kia giật mình, còn ấp úng hơn:

– Dạ…em tìm cô…Tâm ạ!

Bảo ngồi tụng bài địa trong tiếng chuông vào tiết kết thúc sự hỗn loạn một cách có khoa học của một lớp học bình thường lúc đầu giờ. Tiết địa bắt đầu, Bảo ngạc nhiên khi tiếng râm ran vương vấn lại ở dãy bàn trên. Khi nó đang tìm cách cập nhật thông tin, thì quả dưa lê đã lăn xuống bàn nó, Vinh quay xuống, bộ mặt nghiêm trọng:

– Này, lớp mình sắp có thêm một đứa nữa đấy!

Bảo đang sắp sửa ca bài “Em là ai, cô gái hay…chàng trai?!” thì chợt giật mình khi nhớ tới nhóc hôm qua. Nó nhăn nhó:

– Có thêm ai hay không thì tao cũng có giàu hơn đâu.

Vinh ngắm cái quạt trần bâng quơ:

– Biết đâu được đấy, nhỡ mày giàu hơn thật thì sao. Đó là một đứa con gái mà…

Cái kiểu lấp lửng trong thái độ của Vinh làm Bảo hơi khó chịu. Nó gật gù:

– Ưm…lại muốn cá chứ gì? Được, tao sẽ cưa đổ nó.

Câu mà Bảo vừa xướng lên làm cả bọn xung quanh “ồ” lên. Vinh khoái trá ra mặt:

Bảo nhăn trán:

– Tao chưa biết gì về nó, ít nhất cũng phải là năm tuần.

-Thì cũng đồng nghĩa với việc nó chưa biết gì về mày, về chuyện mày là chuyên gia cưa kéo đi phệt các em…

– Thôi được rồi. Bốn tuần! Ra điều kiện đi! – Bảo nhún vai.

– Tay trong tay một vòng quanh sân bóng rổ trường mình. Ok ?!?

– Gì cũng được.

Bản hợp đồng đã được kí…

Hết tiết, Bảo mò sang lớp Nhật, vỗ vai thằng bạn đang có những giấc mơ đẹp.

– Dậy. Làm việc đi chứ mày?

Nhật nhắm tịt mắt:

– Cứ nói đi. Tao nghe.

– Một đứa mới toanh. Một tháng.

Nhật bật dậy như chưa từng ngủ, chém tay vào không khí:

– Sẵn sàng!

– Hôm qua, lúc vào lớp, nàng có mặc đồng phục trường mình không?

Bảo gật dầu. Nhật lật lật vài quyển sổ điện thoại, rồi nhấc máy cho một đứa khác: “Có việc cho mày này, mày nhớ cái cửa hàng chuyên may quần áo cho trường mình không?…Đấy, đấy, đúng rồi…Tìm đến đây, bịa cho khéo vào và lấy cho tao số đo của một đứa con gái. Nhớ này. Ngô Việt Nga, lớp thằng Bảo…”. Nhật ngồi ghi ghi chép chép một lúc, lại quay sang Bảo:

– Này, mày nhìn thấy nàng vào hàng net à?

– Chính mắt tao. Thế mà nghĩ tao lại nhầm hai cái bím tóc ấy với ai?!

Nhật lại lần mò những quyển sổ điện thoại, mãi rồi mới bấm máy:

– Nhật đây…Ừ, lâu lám rồi không gặp…Xời, tao vẫn khỏe…Nhờ việc nho nhỏ này, có phải lần trước mày nói với tao là quen một thằng trong hội hacker Việt Nam không?…Đúng, chính xác, tìm cho tao số điện thoại hoặc mail gã đấy? Ừ, ngay bây giờ…

Bảo ngồi đằng sau, ngắm thằng bạn lau kính liên tục và bật cười khi hình dung ra một con kiến chăm chỉ…

Hai ngày sau, những thông tin đầu tiên đã có. Nhật gập ba quyển lưu bú lại, chuyển cho Bảo tờ giấy nó vừa tổng kết. Bảo lướt qua vài cái gạch dầu dòng cơ bản về sở thích “Korean film, Wonbin, màu vàng, hoa făng… ” chà… một cô nàng lãng mạn đây. Bảo ngước lên nhìn Nhật:

– Mày đang chat với ai đấy?

– Hacker 13 – Nhật đáp cụt lủn.

– Là ai? Cái gã trong hacker Việt Nam đó à?

Nhật không trả lời, hỏi lại:

– Mày đọc cho tao ID và email của nàng được không, hỏi nhiều?

– “Tiểu thư Z”, còn mailbox là [email protected]

Chuông điện thoại, Nhật với tay nhấc máy: “Alo. A, ừ. Đọc đi…rồi. Cảm ơn. Bye”. Nó ném mẩu giấy vừa ghi sang cho Bảo: “Số đo này”, rồi quay ra chat tiếp với cái gã hacker gì đó. Một lúc, nó vỗ đầu “Tí quên cái khoản này”, rồi bấm máy: “…Đi theo nàng nhưng giữ khoảng cách nhất định, ghi lại cho tao lộ trình về nhà của nàng là được. Không, đừng gọi, xong thì mail luôn. Bye”…

Nhật dập máy cái “bụp”, đẩy chiếc ghế xoay ra, “Đày đủ rồi đấy. Gọi cho Long đi mày”. Cảm thấy tỉnh táo hẳn người, Bảo vồ lấy điện thoại: “Có thể chứ. Bây giờ cuộc chơi mới chính thức bắt đầu”…

Trong tất cả các phi vụ như thế này và tương tự như thế này, bao giờ cũng vậy, Nhật là là đứa thu thập thông tin cần thiết, Long vạch ra kế hoạch, chỉ dẫn, giăng bẫy, còn Bảo chỉ việc hành động…Một ê-kíp hoàn hảo, làm việc ăn khớp, và chưa bao giờ thất bại!

Trong thời gian Long nghiên cứu… hồ sơ về Nga thì Bảo đi cắt đầu Wonbin và nghiền ngẫm đống bảo Điện ảnh Nhật vừa tha về. Long nhờ Nhật kiếm thêm mấy cái áo… màu vàng nữa cho Bảo. Ai vào việc nấy. Kỷ luật phải biết!…

…Long trải tấm bản đồ lên bàn, nó lấy bút đánh dấu tô lên đoạn đường Nga đi từ trường về nhà:

– …Trong thời gian nàng lấy xe thì mày sẽ đi ra chỗ này – Long khoanh tròn một điểm – Đó là một trạm xe bus. Khi nàng đạp xe qua đấy, nàng sẽ nhìn thấy mày…

– Giả dụ nàng không nhìn thấy tao? – Bảo “giơ tay”.

– Yên tâm đi, cái màu vàng kinh dị trên áo mày thì ruồi nó cũng phải dừng lại vì tưởng đèn giao thông – Nhật giải đáp câu hỏi của Bảo.

Long giơ tay ra hiệu im lặng, nó nói tiếp:

Bảo gật đầu: “Yên tâm, khi tao nói một cách nghiêm túc kèm theo một nụ cười thì không cô gái nào bỏ tao lại được đâu. Tự tin có thừa”.

– Áo trắng, quần bò, cặp chéo màu hồng, kẹp tóc xanh… – Bảo nói chẳng cần nghĩ.

– Ổn! Cứ nói tuốt ra, càng nhiều càng tốt. Con gái thích con trai nhớ về mình từ cái nhìn đầu tiên. Một việc cuối này. Khi về tới nhà nàng thì nhớ “bỏ quên” trên giỏ xe nàng cái này – nó quăng cho Bảo một quyển vở – Trong này có một cái ảnh mày khoác vai… Wonbin được thằng Nhật xử lí kĩ thuật số cực khéo, đảm bảo như thật…

– Để làm gì? – Bảo ngắt lời.

Long cười ranh mãnh:

– Rồi mày sẽ thấy hiệu quả của nó.

…Tất cả diễn ra đúng như cái đầu vĩ đại của Long tính toán. Đến tối, Nga rối rít gọi điện đến hỏi về cái vụ thần tượng của nàng khoác vai Bảo trong “quyển vở bỏ quên”. Bảo nói từ tờ giấy Long đưa lúc sáng:

– À, đó là cái lần mình đi Hàn chơi hè năm ngoái… Mà thôi, để mai đến lớp nói chuyện được không? Mình phải đi mua thuốc cho mẹ bây giờ, mẹ mình ốm.

Bảo chúc Nga… ngủ ngon rồi dập máy. Long? Bảo phục nó lắm. Mỗi tội nó nói “mày không nên nói qua điện thoại nhiều, nói chung mày chỉ có… sức hút khi nói chuyện trực tiếp thôi”, còn Bảo nó thấy mình… lúc nào cũng có sức hút (!).

Trong vụ nà, Nhật còn lo phần quản lí mạng. Nó dùng mã ID và mã mail để kiểm tra, sàng lọc những thứ “có ảnh hưởng”. Ví dụ cách đây vài hôm, nó tóm được mấy cái mail của một gã nào đó có vài câu tán tinh Nga, nó dò ra “tên phá hoại” này học cùng trường. Nhật chuyển qua cho Long. Long xem xét một lúc rồi quyết định dùng một cô bạn để “tách” thằng này ra. Đồng thời nhờ gã hacker 13 gửi vài con virut qua mail để gã kia hết lên net luôn. Không thể cản được gã ra hàng nhưng hạn chế được thế là tốt rồi. Một vài kẻ khác cũng chịu số phận tương tự khi có dấu hiệu… khả nghi. Theo lời Long nói, trong thời gian này, không nên cho Nga tiếp xúc nhiều với ai ngoài Bảo…

Kết quả của một vụ đàm phán hữu nghị giữa Long và tên bí thư lớp Bảo là một đĩa phiên bản mới của Final Fantasy đổi lấy việc Bảo sẽ ngồi cạnh Nga trong một tháng, bọn nó cũng chỉ cần thế!

…Bảo nhận ra nhiều điều ở Nga khi ngồi cạnh. Nga không có duyên ăn nói lắm, cũng chẳng nổi bậ trong cái thế giới đầy những cô gái cá tính có cái “tôi” to tướng, nhưng Nga lại cho Bảo cái cảm giác bình yên và dễ chịu khi ngồi cạnh, Nga biết lắng nghe những gì Bảo nói, và cái khuôn mặt ngây thơ với đôi mắt to tròn ấy làm Bảo thấy như có lỗi khi nói những thứ học thuộc từ các tờ giấy Long đưa…

Tất cả vẫn nằm trong khả năng kiểm soát của Long và Nhật. Từ lúc bắt đầu ngồi cạnh Nga, ngày nào Bảo cũng để một bông făng vào ngăn bàn Nga và thích thú ngắm sự ngạc nhiên sung sướng của Nga, mỗi lúc như thế Bảo thấy chút chút rung động, nhưng nó lại tự nhắc: Đây là công vieeck, không để lẫn lộn tình cảm vào.

Tối hôm qua, Long nhìn lịch: “còn một tuần”, và nó quyết định sẽ kết thúc nhanh kế hoạch. Mở đầu sẽ là việc Bảo nghỉ ở nhà, cùng với nó sẽ lad sự… “nghỉ” của những đóa făng, và như vậy chắc Nga cũng đủ thông minh đoán ra ai đã tặng hoa cho mình. Tiếp theo, là những bước chuẩn bị cho quả tên lửa cuối, Nhật lên mạng dưới cái tên con gái và “tình cờ” chat với Nga. Nó hỏi Nga học ở đâu. Khi Nga nói lớp và trường thì Nhật nháy một cái mặt ngạc nhiên và:

– …Mình có một thằng bạn cũ học ở đấy. Tên gã là… Bảo!

Nga gõ lại: “Mình cũng có nói chuyện với gã ấy vài lần”.

Nhật cười khoái chí, nghĩ thầm: “Nhát thật! Không dám nói là ngồi cạnh ư?”, bắt đầu gõ theo kịch bản của Long.

Nga chỉ còn biết “Thế à?”, mới lại “Thật á?” và cố với vát “Phải có nhược điểm gì chứ nhỉ?”. Nhật cười khì vì câu hỏi cũng không ngoài dự tính của Long. “Nhược điểm duy nhất của gã chắc là quá… kén chọn. Ví như mình chưa từng thấy gã tặng hoa cho con gái bao giờ. Chắc chỉ tặng hoa cho người gã yêu…”. Nhật biết Nga đang… lơ lửng…

Hôm sau, Bảo rủ Nga đi xem phim, đúng như bàn tay nhào nặn của Long, có lẽ nghĩ đấy là cơ hội chuộc lỗi nên Nga đồng ý ngay (!)

Bảo chẳng làm tụi nó thất vọng. Vì khi Bảo nói ra ba từ đã tập cả ngàn lần trước gương thì Nga lặng lẽ cầm lấy tay nó !?

Phần thủ tục, Bảo dắt tay Nga đi một vòng quanh sân bóng rổ trước sự chứng kiến của đầy đủ các nhân vật phụ đanh đứng trong một góc trường.

Hết giờ ra chơi, Bảo bước tới chỗ bọn nó. Vinh chìa tay ra: “Được lắm. Mày giỏi thật. Tao thua rồi!”. Bảo gạt tay Vinh ra: “Không! Người thua là tao – Tao đã gục nàng trước. Coi như hòa thôi…”

Im lặng! Một giây… Hai giây… Bùng nổ! Cả lũ ầm ĩ lên, Vinh cười rõ tươi: “Đùa hay thật đấy? Sao mày không nói luôn để dừng lại ngay?”. Bảo không nói gì. Long nhún vai: “Điều này thì tao cũng không dự tính nổi. Chỉ biết chúc mừng mày thôi!”. Rồi nó hét to “Bọn tao thất nghiệp rồi đấy!”. Bảo kéo Long ra một góc, bối rối: “Nhưng tao có phải nói thật với Nga về chuyện cá cược không?”. Long nhăn mũi: “Nếu tình cảm mà dành cho nàng là thật, thì những chuyện linh tinh kia có đáng gì. Có những sự thật chẳng ai cần biết, hiểu không?”

Minh Nhật

Truyện: Cá Cược Em Yêu

Bạch Mặc Như nhìn mình trong gương, một chút cũng không muốn ra khỏi đây.

Có lẽ cứ mãi trốn tránh sẽ tốt, cô sẽ không phải lo về mấy thứ chuyện vớ vẩn.

Doãn Đường Viễn nhắn tin cho cô, dù hai người đang ngồi đối diện nhau, anh nói cô tránh xa Ngụy Dương Quân ra chút. Cô lại không biết nên xử sự ra sao.

Cô cũng không muốn mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng này, cô vốn là mong Doãn Đường Viễn là người công tư phân minh, nhưng không ngờ anh lại như vậy.

“Em muốn trốn tới khi nào?”- phía sau Ngụy Dương Quân bước tới, mỉm cười với cô.

Bạch Mặc Như quay lại, anh đã chỉ cách cô vài bước.

“Mặc Như, em biết không, tôi sẽ không buông tay chừng nào còn có thể…”- anh dừng lại, tiến đến nắm lấy tay cô- “… so với quá khứ em từng trải qua, giờ đây, em xứng đáng nhận được những gì tốt đẹp nhất.”

“Ngụy tổng…”- Bạch Mặc Như vội nơi tay ra nhưng không được.

“Như, nhìn tôi…”- anh nhìn vào mắt cô, hướng môi cô cúi xuống.

“Tôi có làm phiền hai người không?”- giọng nói từ phía sau cất lên, Doãn Đường Viễn đi tới, anh cách hai người chỉ khoảng hơn hai mét.

“Như, tôi nghĩ có lẽ em đã quên nói với Ngụy tổng vài điều về chúng ta thì phải.”

Giọng nói anh như đang tức giận tới cực điểm. Rõ ràng cô đi ra bên ngoài trước, anh vì có điện thoại mà phải ra ban công nói chuyện, đi vào thì cả Ngụy Dương Quân cũng không thấy đâu, đành ra ngoài thì thấy nguyên một màn này.

Bạch Mặc Như luống cuống không biết phải làm sao. Lúc này, Doãn Đường Viễn lựa chọn nắm tay cô kéo khỏi Ngụy Dương Quân.

“Ngụy tổng, anh có lẽ nên buông cô ấy thì hơn.”- Doãn Đường Viễn ánh mắt đầy lửa giận nhìn Ngụy Dương Quân, thấy người này bây giờ khiến anh không vừa mắt.

Ngụy Dương Quân lắc đầu cười, anh chậm rãi nói.

“Đây không phải chuyện nói buông là có thể buông, Doãn tổng không buông thứ Doãn tổng yêu thích, thì tôi cũng vậy.”

“Vậy tôi hi vọng đến khi biết mình thất bại, Ngụy tổng vẫn có thể ngẩng cao đầu.”- anh nắm lấy tay Bạch Mặc Như kéo đi, còn bỏ lại một câu- “Chúng tôi về trước, mong Ngụy tổng không phiền.”

Anh kéo cô đi, hoàn toàn không để ý Ngụy Dương Quân đứng lại nơi đó nhìn theo hai người.

Vẫy vùng thế nào cũng phải trở về, sẽ không chịu trói buộc ở bên một người đàn ông không yêu cô mà chỉ biết lợi dụng.

Khóe môi anh nở nụ cười mà không ai nhận ra, quay người về phòng ăn.

Xem chừng ngày mai, thư kí sẽ lại nghỉ việc.

Lên xe, Doãn Đường Viễn duy trì không nói một lời, mà Bạch Mặc Như cũng im lặng.

Không phải cô sợ anh, mà là cô không biết phải nói thế nào cho phải, cô đã không đẩy Ngụy Dương Quân ra.

Cô chỉ mặc cho anh tiến đến. Cũng không giải thích cho Doãn Đường Viễn khi anh tới.

“Như, em có nghĩ nên giải thích điều gì không?”- giọng anh trầm xuống, ẩn ẩn sự nặng nề, ánh mắt ghim sâu vào cô.

Bạch Mặc Như khẽ thở dài, cô nhắm mắt một lúc mới mở ra.

“Em lúc đó đã không suy nghĩ gì hết.”

“Và em chấp nhận?”- Doãn Đường Viễn tức giận nắm lấy tay cô- “Em chấp nhận để anh ta hôn em sao?”

Bạch Mặc Như thở dài mệt mỏi, giọng cô càng ngày càng nhỏ.

“Viễn, giờ em đang rất mệt.”

Nghe xong câu này của cô, Doãn Đường Viễn gật đầu cười, anh trở lại ghế ngồi, đạp ga một mạch về nhà anh.

Không ai nói với ai câu nào. Tới nơi, anh mở cửa cho cô rồi trở lại xe luôn.

“Đêm nay tôi không về.”- rồi anh phóng xe đi thẳng.

Bạch Mặc Như đứng đó cười khổ. Phải rồi, đây là nhà anh, vậy mà cô và anh giận nhau đến nỗi nhà anh, anh còn không muốn về. Vậy cô nên làm sao đây?

Quyết định của cô ngày đó, có phải là vội vàng lắm không?

Vào nhà, cô quẳng túi xách lên bàn, ngả xuống sofa, nhìn lên phía trên nghĩ ngợi.

Anh sẽ đi đâu chứ? Chuyện hôm nay rốt cục là cô sai sao? Tại sao anh lại đi như vậy? nói với cô một lời thì có ảnh hưởng sao?

Nhắm lại mắt, cô cũng thật mệt mỏi, thể trạng vốn không được tốt, khi nãy cô cũng không ăn đủ, khẳng định chỉ lát nữa thôi, dạ dày cô sẽ lại phản ứng.

Nhưng kệ đi, dù gì cũng chỉ còn một mình cô ở đây cho tới sáng mai. Anh sẽ không về đâu.

Câu lạc bộ về đêm ánh đèn cùng tiếng nhạc chiếu đến từng góc nhỏ, làm cho Doãn Đường Viễn đang muốn yên cũng không thể.

“Sao nào?”- Lâm Nghị Vũ đập đập vai bạn tốt- “Sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi chúng tôi tới đây? Không phải là đang mặn nồng cùng cô gái kia sao?”

Bình thường Doãn Đường Viễn chính là rất bận, gọi điện nói chuyện vài phút cũng phải xem giờ, vậy mà hôm nay lại đột nhiên gọi tới hẹn họ ra đây chơi, Lâm Nghị Vũ có điểm cảm thấy khó hiểu.

Doãn Đường Viễn đem câu chuyện kể lại ngắn gọn, mọi người nghe xong thì cùng cười lớn, nói vận khí Bạch Mặc Như thật tốt, chỉ duy có Kiều Gia Linh không nói gì, chỉ nhìn Doãn Đường Viễn thâm trầm.

Mãi lúc sau, khi mọi người lắng xuống, cô mới cất lời.

“Cậu chắc chắn muốn tiếp tục vụ cá cược sao?”

“Đương nhiên.”- Doãn Đường Viễn một lời chắc chắn, anh biết hành động của mình hôm nay chính là không hài lòng vì Bạch Mặc Như bên người đàn ông khác, nhưng chỉ là do không muốn bất kì ai động vào đồ của mình, chứ hoàn toàn không phải ghen.

Còn Kiều Gia Linh thì nghĩ khác, cô biết những gì đã và đang diễn ra trong lòng Doãn Đường Viễn, anh chính là đang ghen. Nhưng nhất quyết không chịu thừa nhận.

Để xem cậu sẽ phải giữ lòng tới bao giờ.

Đêm khuya, khi Doãn Đường Viễn vẫn đang trong câu lạc bộ, Bạch Mặc Như lại nằm trên sofa, uống những viên thuốc giảm đau để nén lại cơn đau dữ dội trong dạ dày.

Cô không muốn nấu cơm nữa, bởi không có anh, cô không biết làm những điều đó có ý nghĩa gì, nên cứ nhịn như vậy.

Cơm trưa ăn không đủ, tối lại không ăn, đến bây giờ nửa đêm, cô phải một mình chống chọi.

Cô biết, anh sẽ không về đâu. Nhưng cô vẫn đợi.

Cô không ngủ, không hẳn là vì đau, trong thuốc giảm đau có thuốc ngủ, nhưng cô vẫn muốn chờ anh, dù biết anh không về.

Cầm điện thoại, xem tấm ảnh hai người chụp chung khi ở cô nhi viện. Thật đẹp.

Cô hi vọng mọi điều của ngày hôm nay sẽ biến mất. Biến mất mãi mãi, để anh không giận cô, cô cũng không có vướng bận cùng Ngụy Dương Quân.

Nhưng có lẽ, mong ước của cô là không thể thực hiện.