Bạn đang xem bài viết Review Sách Cá Cược Với Tình Yêu được cập nhật mới nhất trên website Psc.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Độc giả Kiều Oanh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Minerva Dobbs biết rằng chuyện sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi chỉ là chuyện cổ tích, đặc biệt là với một người đàn ông mời cô đi ăn tối chỉ để thắng một vụ cá cược như Calvin Morrisey. Hôm nay chị sẽ mặc bộ này. Tôi không tin đó là sự thật!
Cá cược với tình yêu, như thế nào là cá cược với tình yêu? Và trong ván cá cược ấy, như thế nào mới gọi là thắng, cũng như câu hỏi như thế nào mới là thua? Tên sách cũng là một điều quan trọng để quyết định người mua có mua sách hay không và mình nghĩ tác giả đã đánh vào lòng hiếu kì của người mua với cái tên sách “Cá cược với tình yêu”. Dù sao thì tình tiết xảy ra trong sách này với mình khá là cổ điển và điển hình. Một cô gái quá sức bình thường và một chàng trai phong lưu. Mình cảm giác Jennifer Crusie là tác giả sinh ra để viết dành riêng cho dòng sách này vậy. Tuy theo bố cục có hơi điển hình, nhưng lại không hề nhàm chán tí nào, khá dí dỏm và có phần đáng yêu.
Độc giả Ti Na nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Tôi đã bị lôi cuốn ngay bởi tên sách khá ấn tượng và đặt mua ngay trên ti ki trong đợt giảm giá mạnh vừa rồi. Câu truyện ” Cá cược với tình yêu ” của tác giả Jennifer Crusie có nội dung không thật sự nổi bật nên tôi đã mất thời gian khá lâu mới đọc xong tác phẩm này. Tuy nhiên tác giả dùng giọng văn hài hước, dí dỏm, thông minh để dẫn dắt người đọc khiến tác phẩm cũng khá lôi cuốn. Bìa sách cũng khá ấn tượng, dí dỏm, hơi màu mè. Nói chung là khá ổn.
Độc giả nguyễn lam nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Tác giả: Jennifer Crusie. Không có chuyện đó!
Mình thích bìa sách, cô gái trên bìa phảng phất hình ảnh của Minerva Dobbs – một cô nàng cá tính vui vẻ khá xuề xòa. Mình đánh giá truyện này hay không phải vì nội dung – nội dung cũ, nam nữ chính cá tính, là một cặp oan gia ngõ hẹp, rồi vô số tình huống giữa họ làm nảy sinh tình yêu … – mà bởi thông qua tình tiết, ngôn từ, Jennifer đã biến hóa từ một câu chuyện quen thuộc thành một câu chuyện mới mẻ, hài hước, thú vị, hấp dẫn mình từ đầu tới cuối ; và ý nghĩa không thể bỏ qua của của cuốn sách này : lòng tin là nền tảng của hôn nhân, tình yêu, hạnh phúc.
Độc giả Nguyễn Lan Anh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Dịch giả: Nguyễn Mai Trang. Chuyện đã qua rồi!
Cá cược với tình yêu của Jennifer Crusie là một tựa đề khiến mình cảm thấy khá tò mò muốn khám phá xem đó là trò cá cược hấp dẫn gì. Tác giả dùng giọng văn hài hước, dí dỏm, thông minh để dẫn dắt người đọc khiến tác phẩm khá là lôi cuốn. Nhưng nói chung mình thấy truyện có nội dung không thực sự nổi bật, nên mình phải đọc dông dài mất vài ngày. Có lẽ tác phẩm chỉ phù hợp để giải trí hay để giết thời gian. Về hình thức thì bìa sách nhìn hơi xấu và màu mè, thực sự không ưng mắt.
Độc giả Nguyễn Phương Thanh nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Calvin Morrisey thừa biết việc chịu trách nhiệm là bất khả thi, đặc biệt là với một người phụ nữ gàn dở như Min Dobbs. Đừng hiểu sai vấn đề! Khi hai người nói lời chào tạm biệt vào cuối bữa tối, họ cũng nhanh chóng chia tay và đồng ý sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Qủa là như vậy!. Qủa là như vậy!
Trừ 1 sao vì bìa không chau chuốt, thường quá Trừ sao thứ 2 vì mô típ truyện quá điển hình, cũng vẫn là 2 nhân vật ban đầu nghĩ là ghét nhau, nghĩ là chả đc tích sự gì đâu, xong lại bập vào “xiếc”, thế là k tách được nhau ra. Nhân vật nữ chính luôn kiểu tuềnh toàng thô cứng kiểu không ai để ý xong hóa ra có vẻ đẹp tiềm ẩn các anh theo đuổi ầm ầm, tìm thấy hoàng tử cuộc đời rất là hoàn hảo đẹp trai nhà giàu giỏi giang. Nói chung chuyện đọc cũng được, giải trí giết thời gian cũng vui, nhưng đọc xong k để lại được cái gì.
Độc giả Lâm Khải Hân nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Nhưng Định mệnh lại có những kế hoạch khác và không lâu sau Min và Cal đã gặp lại nhau. Một câu hỏi rất ý nghĩa! Họ sẽ phải đối phó với những người bạn thích xen vào chuyện người khác, một anh bạn trai cũ ưa ghen tuông, bánh vòng Krispy Kreme, một nhà tâm lý học dai như đỉa, thuyết hỗn mang, một cô dâu phát rồ, món gà sốt nấm, một chú mèo tinh khôn quái đản, những quả cầu tuyết, hai bà mẹ cực kỳ kinh khủng, những đôi giày tuyệt đẹp và những lời bày tỏ còn táo bạo hơn những gì ai trong hai người từng mơ đến. Cũng bình thường thôi! Bao gồm cả canh bạc lớn hơn hết thảy – tình yêu thực sự. Làm gì có chuyện đó.. Cám ơn đã đưa tôi về nhà
Bìa sách rất ấn tượng, kể cả tựa sách lẫn nội dung cũng cuốn hút không kém. Lòng tin luôn là thước đo quan trọng trong tình yêu, khi tình yêu mất đi lòng tin thì cũng đồng nghĩa nó mất đi một thứ gì đó rất quý giá để người ta có thể đánh đổi mọi thứ để được yêu và yêu. Cuốn sách rất đáng để đọc và suy ngẫm về tình yêu và cách ứng xử của các nhân vật trong truyện. Cám ơn tiki đã mang đến cho độc giả một cuốn sách tuyệt vời thế này
Độc giả Le Lien nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Mời các bạn đón đọc!. Ai biết được
Mình bị lôi cuốn bởi lời đề tựa của truyện. Phụ nữ thể hiện rõ nhất bản năng bài bạc của mình qua canh bạc hôn nhân. Hôn nhân và tình yêu đúng là cần đến sự may mắn nhưng đọc xong Cá cược với tình yêu, tôi nhận ra rằng điều cần nhất là lòng tin, tin vào bản thân và tin vào tình yêu của đối phương. Min suốt ngày bị mẹ chê vì thân hình của mình, bị ám thị đến nỗi không thể tin rằng mình đủ hấp dẫn và lôi cuốn Cal. Cal không ngờ rằng sau tình yêu đơn phương với Pink lại tìm được người phụ nữ hoàn hảo và hợp với mình. Đọc đến kết thúc của truyện, thực sự độc giả chỉ có thể mỉm cười và nuôi thêm niềm tin và tình yêu, hôn nhân. Hạnh phúc sẽ đến với ai biết tin tưởng.
Độc giả quynh vi nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Dự kiến phát hành 10/05/2012. Như thế nào mới là hay?
Một câu chuyện hấp dẫn từ đầu cho tới cuối, khi mà cả hai nhân vật chính đều trốn chạy khỏi sự thật nhưng trái đất tròn, càng chạy họ lại càng tới gần nhau hơn. Để rồi một ngày họ nhận ra rằng cuốc sống thiếu đi đối phương thật là vô vị. Ngoài ra, đây là câu chuyện dành cho những con người mang khiếm khuyết về cơ thể hay về tinh thần. Cho dù con người bạn có khiếm khuyết nhưng với những người yêu bạn thật lòng thì bạn là hoàn hảo trong mắt họ. Tình yêu đó của hai nhân vật đã làm mình xúc động.
Độc giả nguyễn thúy hằng nga nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU. Chuyện gì đang xảy ra
Lại một câu chuyện nữa của Jennifer Cruise khiến ta mỉm cười từ đầu đến cuối bất tận với cái ý nghĩ câu chuyện cá cược của các nhân vật sẽ chẳng bao giờ phải kết thúc. Một câu chuyện tình cảm mở ra theo một chiều hướng khiến ta hoàn toàn bất ngờ và thú vị, thật kì lạ: họ đi chơi, ăn tối với nhau vì một vụ cá cược mà người bị hại đã biết trước vụ cá cược ấy, có điều cô chỉ nghe lộn vài điều và điều đó dẫn dắt đến một câu chuyện hoàn toàn khác. Min xinh đẹp theo một phong cách rất riêng cô: cô không cao như người mẫu, số đo ba vòng không chuẩn, nhưng cô có đâu đó những tính cách đáng yêu, những ngón chân xinh đẹp và cách tự chủ kỳ lạ. Cal thì quá khác biệt với cô, anh đứng đắn, lịch thiệp và đẹp trai, với mọi người hai người đó hoàn toàn không thuộc về nhau từ ngoại hình cho đến tính cách. Nhưng có lẽ sự khác biệt đó lại như nam châm kéo họ lại gần nhau mà họ chẳng thế lý giải nỗi. Mỗi một cặp đôi trong câu truyện đem đến một phong cách rất riêng của Jennifer Cruise: một cặp đôi chỉ tin vào câu chuyện cổ tích, một cặp đôi đầy cam chịu và những lo âu, một cặp đôi trái tính và hút nhau một cách kỳ lạ,… Nhưng trên tất cả, văn phong của Jennifer Cruise không hề mất đi. Những câu thoại dí dỏm đầy hài hước, đôi khi chẳng thể nào lý giải nỗi vì sao bạn lại ngoác miệng cười với câu văn vốn dĩ đơn giản của Jennifer Cruise, nó quá chân thật và quá hài hước trong cuộc sống này. Một câu chuyện mà nếu kể ra thì sẽ làm mất đi cái hay của câu chuyện,nhưng nếu bạn thích một câu chuyện mang tính giải trí cao và nhẹ nhàng thì hãy tự khám phá nội dung tuyệt vời mà Jennifer Cruise mang lại trong “cá cược với tình yêu” *Một số nhận xét khác: _ Bìa cuốn sách không lôi cuốn lắm _ Cách trình bày của trang giấy rất dễ thương và gây thiện cảm _Lối viết đơn giản nhưng rất cuốn hút và hài hước Mình cho cuốn sách này 10/10 điểm
Độc giả Nguyễn Tường Lam nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
. Tối nay anh có rảnh không?
Một nữa là những sắc màu rực rỡ như cầu vồng của cổ tích, một nữa là hương vị thơm nồng của nhưng món ăn Ý và sức hấp dẫn từ những chiếc doghnut.
Cá cược là một trò chơi cảm giác mạnh cần thiết cho Min, và Cal chỉ cần một chút thúc đẩy của trò chơi số phận để đến với tình yêu của đời mình.
Một kết thúc đậm chất cổ tích và dễ thương làm người đọc thỏa mãn, với kết thúc, kẻ xấu xa cũng không hẳn là xấu xa, chỉ tội nghiệp một chút thôi, và đó cũng là nét dí dỏm cho câu chuyện.
Giọng văn của J.C không sâu sắc triết lý, mà phóng khoáng và tự do, các nhân vật không theo lối mòn mà đem đến cho bạn cảm giác, “ồ, có thể mình cũng sẽ như thế”. Một câu truyện tuyệt vời đáng để đọc và lưu giữ trên giá sách.
Độc giả Mực Mốc Meo nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
. Tôi đảm bảo điều này!
Nếu như những câu chuyện khác tình yêu bắt đầu từ một vụ cá cược thì quyển sách này cũng thế. Tuy nhiên đây là vụ cá cược mà người bị hại tự nguyện cho mình vào tròng. Dù lý trí mách bảo Min và Cal rằng 2 người không hợp nhau, không được đến với nhau nhưng trái tim luôn làm điều ngược lại. Cuối cùng thì họ đã nhận ra tình yêu dành cho nhau. Gay cấn, lãng mạn và hài hước – đây có lẽ là quyển sách phù hợp cho những ai đang đi tìm niềm tin vào tình yêu.
Độc giả Tăng Phạm Ngọc Chân nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
. Cũng không tồi lắm đâu!. Cũng không tồi lắm đâu!. Oa! Thích quá đi!. Không lạ lắm!
Độc giả Phạm Hương nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Chưa đủ hay , khắc nhập với tình tiết tạo ra mức cao trào cho cá tính tôn lên vẻ đẹp của tác phẩm , làm tâm trạng day dứt với diễn biến kết thúc tối đa cảm nhận chưa có mục đích rõ ràng , bất an với suy nghĩ phải bỏ cuộc hay là đối mặt dũng cảm vượt qua ý định của linh hồn của cả mối quan hệ dang dở , thâm nhập với đời tư của người đọc , đồng cảm cách thể hiện như thế , nếu tác giả có thêm sức sống của cả câu truyện có lẽ có được lòng tin tưởng độc giả .
Độc giả Quinn nhận xét về tác phẩm Cá Cược Với Tình Yêu
Văn phong của Jennifer Cruise thật sự có nét chung là rất hài hước và lãng mạn, truyện của bà thường không quá gay cấn nhưng được viết theo một trình tự có thể đoán trước được. Min & Cal là hai người xa lạ nhưng chỉ với một trò chơi cá cược đơn giản đã đặt họ vào một cuộc phiêu lưu tình ái hài hước và đầy cuốn hút nhưng trong tình yêu sẽ không tránh khỏi những va vấp, những khó khăn, ngay cả chính sự phá đám của kẻ xấu và đấy chính là một cuộc chơi thật sự mà hai người cần phải vượt qua nếu họ muốn khẳng định tình cảm của mình và nỗi khát khao được ở bên nhau mãi mãi. Trong câu chuyện có nhiều tình tiết diễn tả khá nóng bỏng và phóng khoáng nhưng không vì thế mà làm mất đi ý nghĩa của tác phẩm nhưng hơn hết đã góp phần làm tăng thêm sức hút của mạch truyện đồng thời làm nổi bật một phong cách rất Jennifer Cruise.
ĐÁNH GIÁ SÁCH
Vụ Cá Cược Tình Yêu
“Nếu tình cảm mà dành cho nàng là thật, thì những chuyện linh tinh kia có đáng gì. Có những sự thật chẳng ai cần biết, hiểu không?”
***
Tiết ba, Bảo lò dò xuống phòng hội đồng kiếm nước uống. Thò đầu vào liếc mấy cái để đảm bảo rằng không có vị bảo mẫu đáng kính nào ngủ gật trong đó, Bảo hiên ngang tự thưởng cho mình một cốc Laska mát lạnh. Đúng lúc đó thì tiếng kẹt cửa, âm thanh ghê rợn nhất lúc này, vang lên. Bảo lúng túng quay ra. Nhưng, trước mặt nó, may thay, không phải là một gương mặt cau có và nhiều nếp nhăn nào đó như tưởng tượng, mà lại là một khuoonmawtj bầu bĩnh, hai bím tóc gọn gàng ngang vai, chiếc cặp chéo màu hồng nổi bật trên nền áo vải đồng phục trắng đến…lóa cả mắt…Bảo cố lấy một vẻ đáng tin nhất cho cái giọng ấp úng của nó: “Em…em…tìm ai?!”. May cho Bảo, cô bé kia giật mình, còn ấp úng hơn:
– Dạ…em tìm cô…Tâm ạ!
Bảo ngồi tụng bài địa trong tiếng chuông vào tiết kết thúc sự hỗn loạn một cách có khoa học của một lớp học bình thường lúc đầu giờ. Tiết địa bắt đầu, Bảo ngạc nhiên khi tiếng râm ran vương vấn lại ở dãy bàn trên. Khi nó đang tìm cách cập nhật thông tin, thì quả dưa lê đã lăn xuống bàn nó, Vinh quay xuống, bộ mặt nghiêm trọng:
– Này, lớp mình sắp có thêm một đứa nữa đấy!
Bảo đang sắp sửa ca bài “Em là ai, cô gái hay…chàng trai?!” thì chợt giật mình khi nhớ tới nhóc hôm qua. Nó nhăn nhó:
– Có thêm ai hay không thì tao cũng có giàu hơn đâu.
Vinh ngắm cái quạt trần bâng quơ:
– Biết đâu được đấy, nhỡ mày giàu hơn thật thì sao. Đó là một đứa con gái mà…
Cái kiểu lấp lửng trong thái độ của Vinh làm Bảo hơi khó chịu. Nó gật gù:
– Ưm…lại muốn cá chứ gì? Được, tao sẽ cưa đổ nó.
Câu mà Bảo vừa xướng lên làm cả bọn xung quanh “ồ” lên. Vinh khoái trá ra mặt:
Bảo nhăn trán:
– Tao chưa biết gì về nó, ít nhất cũng phải là năm tuần.
-Thì cũng đồng nghĩa với việc nó chưa biết gì về mày, về chuyện mày là chuyên gia cưa kéo đi phệt các em…
– Thôi được rồi. Bốn tuần! Ra điều kiện đi! – Bảo nhún vai.
– Tay trong tay một vòng quanh sân bóng rổ trường mình. Ok ?!?
– Gì cũng được.
Bản hợp đồng đã được kí…
Hết tiết, Bảo mò sang lớp Nhật, vỗ vai thằng bạn đang có những giấc mơ đẹp.
– Dậy. Làm việc đi chứ mày?
Nhật nhắm tịt mắt:
– Cứ nói đi. Tao nghe.
– Một đứa mới toanh. Một tháng.
Nhật bật dậy như chưa từng ngủ, chém tay vào không khí:
– Sẵn sàng!
– Hôm qua, lúc vào lớp, nàng có mặc đồng phục trường mình không?
Bảo gật dầu. Nhật lật lật vài quyển sổ điện thoại, rồi nhấc máy cho một đứa khác: “Có việc cho mày này, mày nhớ cái cửa hàng chuyên may quần áo cho trường mình không?…Đấy, đấy, đúng rồi…Tìm đến đây, bịa cho khéo vào và lấy cho tao số đo của một đứa con gái. Nhớ này. Ngô Việt Nga, lớp thằng Bảo…”. Nhật ngồi ghi ghi chép chép một lúc, lại quay sang Bảo:
– Này, mày nhìn thấy nàng vào hàng net à?
– Chính mắt tao. Thế mà nghĩ tao lại nhầm hai cái bím tóc ấy với ai?!
Nhật lại lần mò những quyển sổ điện thoại, mãi rồi mới bấm máy:
– Nhật đây…Ừ, lâu lám rồi không gặp…Xời, tao vẫn khỏe…Nhờ việc nho nhỏ này, có phải lần trước mày nói với tao là quen một thằng trong hội hacker Việt Nam không?…Đúng, chính xác, tìm cho tao số điện thoại hoặc mail gã đấy? Ừ, ngay bây giờ…
Bảo ngồi đằng sau, ngắm thằng bạn lau kính liên tục và bật cười khi hình dung ra một con kiến chăm chỉ…
Hai ngày sau, những thông tin đầu tiên đã có. Nhật gập ba quyển lưu bú lại, chuyển cho Bảo tờ giấy nó vừa tổng kết. Bảo lướt qua vài cái gạch dầu dòng cơ bản về sở thích “Korean film, Wonbin, màu vàng, hoa făng… ” chà… một cô nàng lãng mạn đây. Bảo ngước lên nhìn Nhật:
– Mày đang chat với ai đấy?
– Hacker 13 – Nhật đáp cụt lủn.
– Là ai? Cái gã trong hacker Việt Nam đó à?
Nhật không trả lời, hỏi lại:
– Mày đọc cho tao ID và email của nàng được không, hỏi nhiều?
– “Tiểu thư Z”, còn mailbox là [email protected]
Chuông điện thoại, Nhật với tay nhấc máy: “Alo. A, ừ. Đọc đi…rồi. Cảm ơn. Bye”. Nó ném mẩu giấy vừa ghi sang cho Bảo: “Số đo này”, rồi quay ra chat tiếp với cái gã hacker gì đó. Một lúc, nó vỗ đầu “Tí quên cái khoản này”, rồi bấm máy: “…Đi theo nàng nhưng giữ khoảng cách nhất định, ghi lại cho tao lộ trình về nhà của nàng là được. Không, đừng gọi, xong thì mail luôn. Bye”…
Nhật dập máy cái “bụp”, đẩy chiếc ghế xoay ra, “Đày đủ rồi đấy. Gọi cho Long đi mày”. Cảm thấy tỉnh táo hẳn người, Bảo vồ lấy điện thoại: “Có thể chứ. Bây giờ cuộc chơi mới chính thức bắt đầu”…
Trong tất cả các phi vụ như thế này và tương tự như thế này, bao giờ cũng vậy, Nhật là là đứa thu thập thông tin cần thiết, Long vạch ra kế hoạch, chỉ dẫn, giăng bẫy, còn Bảo chỉ việc hành động…Một ê-kíp hoàn hảo, làm việc ăn khớp, và chưa bao giờ thất bại!
Trong thời gian Long nghiên cứu… hồ sơ về Nga thì Bảo đi cắt đầu Wonbin và nghiền ngẫm đống bảo Điện ảnh Nhật vừa tha về. Long nhờ Nhật kiếm thêm mấy cái áo… màu vàng nữa cho Bảo. Ai vào việc nấy. Kỷ luật phải biết!…
…Long trải tấm bản đồ lên bàn, nó lấy bút đánh dấu tô lên đoạn đường Nga đi từ trường về nhà:
– …Trong thời gian nàng lấy xe thì mày sẽ đi ra chỗ này – Long khoanh tròn một điểm – Đó là một trạm xe bus. Khi nàng đạp xe qua đấy, nàng sẽ nhìn thấy mày…
– Giả dụ nàng không nhìn thấy tao? – Bảo “giơ tay”.
– Yên tâm đi, cái màu vàng kinh dị trên áo mày thì ruồi nó cũng phải dừng lại vì tưởng đèn giao thông – Nhật giải đáp câu hỏi của Bảo.
Long giơ tay ra hiệu im lặng, nó nói tiếp:
Bảo gật đầu: “Yên tâm, khi tao nói một cách nghiêm túc kèm theo một nụ cười thì không cô gái nào bỏ tao lại được đâu. Tự tin có thừa”.
– Áo trắng, quần bò, cặp chéo màu hồng, kẹp tóc xanh… – Bảo nói chẳng cần nghĩ.
– Ổn! Cứ nói tuốt ra, càng nhiều càng tốt. Con gái thích con trai nhớ về mình từ cái nhìn đầu tiên. Một việc cuối này. Khi về tới nhà nàng thì nhớ “bỏ quên” trên giỏ xe nàng cái này – nó quăng cho Bảo một quyển vở – Trong này có một cái ảnh mày khoác vai… Wonbin được thằng Nhật xử lí kĩ thuật số cực khéo, đảm bảo như thật…
– Để làm gì? – Bảo ngắt lời.
Long cười ranh mãnh:
– Rồi mày sẽ thấy hiệu quả của nó.
…Tất cả diễn ra đúng như cái đầu vĩ đại của Long tính toán. Đến tối, Nga rối rít gọi điện đến hỏi về cái vụ thần tượng của nàng khoác vai Bảo trong “quyển vở bỏ quên”. Bảo nói từ tờ giấy Long đưa lúc sáng:
– À, đó là cái lần mình đi Hàn chơi hè năm ngoái… Mà thôi, để mai đến lớp nói chuyện được không? Mình phải đi mua thuốc cho mẹ bây giờ, mẹ mình ốm.
Bảo chúc Nga… ngủ ngon rồi dập máy. Long? Bảo phục nó lắm. Mỗi tội nó nói “mày không nên nói qua điện thoại nhiều, nói chung mày chỉ có… sức hút khi nói chuyện trực tiếp thôi”, còn Bảo nó thấy mình… lúc nào cũng có sức hút (!).
Trong vụ nà, Nhật còn lo phần quản lí mạng. Nó dùng mã ID và mã mail để kiểm tra, sàng lọc những thứ “có ảnh hưởng”. Ví dụ cách đây vài hôm, nó tóm được mấy cái mail của một gã nào đó có vài câu tán tinh Nga, nó dò ra “tên phá hoại” này học cùng trường. Nhật chuyển qua cho Long. Long xem xét một lúc rồi quyết định dùng một cô bạn để “tách” thằng này ra. Đồng thời nhờ gã hacker 13 gửi vài con virut qua mail để gã kia hết lên net luôn. Không thể cản được gã ra hàng nhưng hạn chế được thế là tốt rồi. Một vài kẻ khác cũng chịu số phận tương tự khi có dấu hiệu… khả nghi. Theo lời Long nói, trong thời gian này, không nên cho Nga tiếp xúc nhiều với ai ngoài Bảo…
Kết quả của một vụ đàm phán hữu nghị giữa Long và tên bí thư lớp Bảo là một đĩa phiên bản mới của Final Fantasy đổi lấy việc Bảo sẽ ngồi cạnh Nga trong một tháng, bọn nó cũng chỉ cần thế!
…Bảo nhận ra nhiều điều ở Nga khi ngồi cạnh. Nga không có duyên ăn nói lắm, cũng chẳng nổi bậ trong cái thế giới đầy những cô gái cá tính có cái “tôi” to tướng, nhưng Nga lại cho Bảo cái cảm giác bình yên và dễ chịu khi ngồi cạnh, Nga biết lắng nghe những gì Bảo nói, và cái khuôn mặt ngây thơ với đôi mắt to tròn ấy làm Bảo thấy như có lỗi khi nói những thứ học thuộc từ các tờ giấy Long đưa…
Tất cả vẫn nằm trong khả năng kiểm soát của Long và Nhật. Từ lúc bắt đầu ngồi cạnh Nga, ngày nào Bảo cũng để một bông făng vào ngăn bàn Nga và thích thú ngắm sự ngạc nhiên sung sướng của Nga, mỗi lúc như thế Bảo thấy chút chút rung động, nhưng nó lại tự nhắc: Đây là công vieeck, không để lẫn lộn tình cảm vào.
Tối hôm qua, Long nhìn lịch: “còn một tuần”, và nó quyết định sẽ kết thúc nhanh kế hoạch. Mở đầu sẽ là việc Bảo nghỉ ở nhà, cùng với nó sẽ lad sự… “nghỉ” của những đóa făng, và như vậy chắc Nga cũng đủ thông minh đoán ra ai đã tặng hoa cho mình. Tiếp theo, là những bước chuẩn bị cho quả tên lửa cuối, Nhật lên mạng dưới cái tên con gái và “tình cờ” chat với Nga. Nó hỏi Nga học ở đâu. Khi Nga nói lớp và trường thì Nhật nháy một cái mặt ngạc nhiên và:
– …Mình có một thằng bạn cũ học ở đấy. Tên gã là… Bảo!
Nga gõ lại: “Mình cũng có nói chuyện với gã ấy vài lần”.
Nhật cười khoái chí, nghĩ thầm: “Nhát thật! Không dám nói là ngồi cạnh ư?”, bắt đầu gõ theo kịch bản của Long.
Nga chỉ còn biết “Thế à?”, mới lại “Thật á?” và cố với vát “Phải có nhược điểm gì chứ nhỉ?”. Nhật cười khì vì câu hỏi cũng không ngoài dự tính của Long. “Nhược điểm duy nhất của gã chắc là quá… kén chọn. Ví như mình chưa từng thấy gã tặng hoa cho con gái bao giờ. Chắc chỉ tặng hoa cho người gã yêu…”. Nhật biết Nga đang… lơ lửng…
Hôm sau, Bảo rủ Nga đi xem phim, đúng như bàn tay nhào nặn của Long, có lẽ nghĩ đấy là cơ hội chuộc lỗi nên Nga đồng ý ngay (!)
Bảo chẳng làm tụi nó thất vọng. Vì khi Bảo nói ra ba từ đã tập cả ngàn lần trước gương thì Nga lặng lẽ cầm lấy tay nó !?
Phần thủ tục, Bảo dắt tay Nga đi một vòng quanh sân bóng rổ trước sự chứng kiến của đầy đủ các nhân vật phụ đanh đứng trong một góc trường.
Hết giờ ra chơi, Bảo bước tới chỗ bọn nó. Vinh chìa tay ra: “Được lắm. Mày giỏi thật. Tao thua rồi!”. Bảo gạt tay Vinh ra: “Không! Người thua là tao – Tao đã gục nàng trước. Coi như hòa thôi…”
Im lặng! Một giây… Hai giây… Bùng nổ! Cả lũ ầm ĩ lên, Vinh cười rõ tươi: “Đùa hay thật đấy? Sao mày không nói luôn để dừng lại ngay?”. Bảo không nói gì. Long nhún vai: “Điều này thì tao cũng không dự tính nổi. Chỉ biết chúc mừng mày thôi!”. Rồi nó hét to “Bọn tao thất nghiệp rồi đấy!”. Bảo kéo Long ra một góc, bối rối: “Nhưng tao có phải nói thật với Nga về chuyện cá cược không?”. Long nhăn mũi: “Nếu tình cảm mà dành cho nàng là thật, thì những chuyện linh tinh kia có đáng gì. Có những sự thật chẳng ai cần biết, hiểu không?”
Minh Nhật
Cầu Tình Yêu Và Biểu Tượng Cá Chép Hóa Rồng
Cầu tình Yêu và biểu tượng Cá Chép Hóa Rồng
Hình ảnh Cá chép hóa rồng không chỉ làm đẹp cảnh quan Bến du thuyền mà còn góp phần điểm tô giá trị thẩm mỹ cho khu vực bờ Đông sông Hàn. Một mùa của du lịch, nghỉ mát, sôi động với nhiều sự kiện du lịch độc đáo tại Đà nẵng.
Thêm vào đó với những điểm nhấn cầu tình yêu và cá chép hóa Rồng đang thu hút được nhiều hơn sự quan tâm của các bạn trẻ đến tham quan và chụp ảnh.
Vị trí: Cá chép hóa rồng và cầu tàu tình yêu là một công trình nằm trong cụm Bến Du Thuyền DHC – Marina của dự án “Bến du thuyền và câu lạc bộ thể thao dưới nước”. Cây cầu được xây ra đến giữa bờ sông Hàn. Nằm giữa cầu Rồng và cầu sông Hàn tạo nên một khung cảnh nên thơ, lãng mạn.
Đặc điểm: Đây là hình ảnh được chọn làm biểu tượng cho bến du thuyền, thân cá chép được điêu khắc với lớp vẩy rất kỳ công. Đầu hóa rồng lấy ý tưởng rồng thời Lý và được thiết kế phun mưa. Đuôi cá được làm cách điệu mang ý nghĩa hòa bình thịnh vượng, đoàn kết. Vào mỗi đêm cuối tuần, du khách được chứng kiến cảnh tượng thú vị khi tượng “Cá chép hóa rồng” phun nước mặt đối mặt với cầu Rồng phun lửa. Tượng cao hơn 7m, nặng gần 200 tấn đúc từ 5 khối đá cẩm thạch trắng tự nhiên, thiết kế và hoàn thiện tại làng đá Non Nước (TP. Đà Nẵng), trong suốt 3 tháng của 30 nghệ nhân chế tác để cho ra 1 tác phẩm hoàn mỹ. Điểm du lịch này rất hấp dẫn du khách đến tham quan và chụp hình lưu niệm.
Tình Yêu Của Cửu Vĩ Hồ Chương 32: Đi Câu Cá,
Mùa hạ là mùa của cái nóng, mùa của lá vàng rụng, mùa thay lá mới.
Cả khu rừng của dinh thự nhà Sakurai đều được chăm sóc bằng loại phân cao cấp, nên khu rừng khi nào cũng xanh tươi tốt.
Vừa quét dọn sân trước, vừa nhìn ngắm vườn nhà xung quanh dinh thự, Riko hít một hơi hưởng thụ không gian sáng sớm, sau đó hắn đi tưới cây và lau nhẹ mồ hôi trán, làm việc ngoài vườn xong Riko lặn vào trong nhà dọn dẹp việc nhà.
Đi ngang qua một số phòng khóa cửa, Riko lau dọn bên ngoài sạch bong, sáng bóng, nhìn lấp lánh lấp lánh.
“Oa… xong rồi, mệt thật đấy!”
Riko lau mồ hôi đứng ngắm nhìn thành quả mình vừa đạt được.
Chuông cửa kêu… “tinh”hắn ra mở cửa, ngạc nhiên tột độ khi người xuất hiện là Umeko.
“Riko, chào buổi sáng, cậu đang quét dọn à?”
Umeko được ngày nghỉ muốn qua nhà nó chơi, tiện thể học vẽ tranh, cô muốn tạo bất ngờ nên không có gọi nó trước để thông báo, hôm nay cô tới có một mình mà không có hầu gái.
“Vâng, chào Umeko tiểu thư. Tôi cũng vừa mới dọn dẹp xong vài việc”
Riko cười tươi gãi đầu, hôm nay Umeko tới đối với hắn mà nói là rất vui, vì tiểu thư lần đầu tiên có bạn tới chơi.
“Ồ… vài việc của cậu ít quá nhỉ?”
Umeko bước vào trong nhà, mắt phải mở to hết cỡ, mọi đồ vật trong nhà đều bóng loáng, thật không ngờ Riko lại giỏi như vậy, cô thầm ước một ngày nào đó được Riko tới dinh thự dọn dẹp, nấu cơm pha trà cho mình.
“Vâng, Rumi tiểu thư trên phòng đọc sách đấy, mời cô đi theo tôi”
Riko chỉ tay và cúi đầu theo bên trái của mình, hướng lên phòng sách.
Umeko đi theo phía sau lưng Riko, ánh mắt của cô không rời khỏi người hắn, cái dáng cao ngút trời, mái tóc màu bạch kim, nước da trắng, mặc dù là trang phục quản gia cao cấp, nhưng lại tôn lên được cóc dáng chuẩn không cần chỉnh của mình, cô thầm ao ước người mà cô thương cũng được như Riko.
Bất quá Umeko đỏ mặt và mơ mộng về bạch mã hoàng tử chính là hắn, có lẽ không nói ra nhưng cô đã thích hắn… ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi.
“Umeko đợi ở đây, tôi gọi tiểu thư Rumi”
Tới phòng đọc manga, Riko nói vọng vào bên trong.
“Rumi tiểu thư, có tiểu thư Umeko tới chơi”
Cánh cửa phòng mở một nửa, nhưng vì nó ngồi bên phía cánh cửa đóng nên từ ngoài vào không nhìn thấy nó.
Rumi đang đọc manga về tuyển thủ câu cá giỏi nhất Nhật bản, trong đó có một vài bí kíp câu cá, nó đang dự định trong đầu cái gì đó thì giọng Riko cất lên, và còn có Umeko.
Nghĩ lại từ mấy hôm trước, nó ít nói với Umeko hẳn, ngay cả đi học, giờ giải lao, hay ăn trưa, cũng chỉ ậm ừ cho qua, tuyệt đối nó không nói thêm câu nào dài hơn.
“Ừm… đợi tôi một lát!”
Nó nhanh chóng gấp quyển manga lại và đi ra cửa, đã là bạn thân nhưng cảm giác của nó là không thể thân thiết với Umeko được.
“Rumi… tớ tới học vẽ manga”
Umeko mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, mái tóc màu vàng được cột nhẹ một bên, khuôn mặt ửng hồng, có một chút ngại, cảm xúc của Umeko mỗi lần nói chuyện với nó.
“Vẽ manga, để sau được không? Giờ tôi có trò này vui hơn!”
Trí óc hoạt động linh hoạt, muốn là phải thực hiện, cấm được nuốt lời, suy nghĩ sau khi đọc xong một bộ manga với nó… thì sẽ bị nó hút hồn ngay.
“Trò vui”
Umeko không hiểu nó nói gì, khuôn mặt của Rumi khác hẳn thường ngày, tay đặt lên vuốt cằm, đôi mắt liên tục đảo đảo để suy nghĩ.
Riko mỉm cười ái ngại, nghĩ thầm trong miệng “Không biết cô lại giở trò gì nữa đây.”
“Chúng ta sẽ đi câu cá!”
“Câu cá, giờ này sao?”
Umeko thường đi câu vào sáng sớm hoặc chiều tối, chứ không câu nửa buổi thế này.
“Cô có đi không? Riko mau chuẩn bị đi, câu tại hồ Sakurai!”
Miệng hỏi nhưng bước chân nó đã cách Umeko vài bước, miệng nói Riko chuẩn bị bản đồ câu tại hồ của dinh thự này.
“C… có chứ?”
Umeko chỉ cần được bên nó và Riko, đi đâu cô cũng đồng ý hết.
Riko lấy bản đồ ra và ba người ngồi tụm đầu lại cái bản đồ rộng lớn, trên đó có mộ vùng tròn màu xanh được xưng danh đó chính là hồ Sakurai, còn có đường chỉ dẫn tới đó, nằm ngay trong dinh thự, Riko ngạc nhiên hỏi.
“Cô có hơn một cái hồ cơ ạ?”
Hắn nghĩ rằng cái hồ câu cả chắc chắn không hề nhỏ, diện tích cũng phải gấp mấy lần những căn nhà khác, nhưng giọng nó vui vẻ cất lên, giải thích điều thắc mắc của hắn.
“Ừm, cũng khá nhỏ, rộng chừng 3km à!”
“N… nhỏ ghê… nhưng có thực là câu được cá trong cái hồ bị cô lập như thế không?”
Để biết được sự cực kỳ rộng lớn của dinh thự này, Riko quả là phải học hỏi cực nhiều.
“Tất nhiên là được, nước trong hồ sạch lắm vì là nước mùa xuân tự nhiên”
Lần này người cất giọng là Umeko, cô không ngạc nhiên về chuyện này, vì dinh thự Anzai cũng có, hơn nữa cô thi thoảng câu cá, còn được hầu gái dạy cách câu nữa, với nó thì đây là lần đầu tiên nên nó không biết việc này, cũng đang rất băn khoăn, Umeko giải thích thêm.
“Hơn nữa chắc chắn bà của cậu còn cho nuôi đủ các loại cá trên thế giới trong hồ nữa, nên môi trường sống trong đó khá cân bằng.”
“Giống như là một bản sao của hồ thế giới này rồi!”
Riko nghe thì chỉ muốn rớt hàm, vừa nói vừa muốn thấy nơi đó, đúng là nhà giàu, ngay cả khủng bố cũng phải cúi đầu kính nể, mà không có khi còn mua được cả một đội quân SP siêu cấp nhất chứ.
“Hồ đó tiện lợi lắm cơ, chúng ta có thể bắt gì ăn nấy, chẳng phải lo lắng gì!”
Umeko nhớ những bữa ăn có cá và giàu chất dinh dưỡng đều từ hầu gái Orochi-san ra hồ của dinh thự bắt về.
Và cả ba người đã có mặt tại hồ, nhìn nước trong hồ đúng là trong xanh, còn cảm giác hơi nước rất mát bốc lên, nó hào hứng tươi cười nói:
“Cái hồ này tuyệt ghê!”
Riko cũng cùng chung cảm xúc như nó, ùa theo nó nhanh nói một câu mà trong lòng hắn suy nghĩ:
“Nó đẹp thật đấy nhỉ?”
“Chúng ta sẽ bắt tất cả những gì ta có thể. Trước tiên là câu cá bằng ruồi”
Trong manga mà nó đọc thì tuyệt chiêu câu cá giỏi là mồi phải bằng ruồi.
Riko và Umeko không biết nói gì hơn, câu cá bằng ruồi ư, cho dù là con người nhìn thấy ruồi còn không muốn ăn, huống hồ gì cá mà đòi ăn, lại còn cá trong hồ toàn là cá được ăn sơn hào, bọn chúng chẳng thèm ăn ruồi đâu.
“T-Tiểu thư à, tôi nghĩ câu bằng ruồi có khoai quá không? Hay chúng ta thử đổi qua câu bằng sâu bọ và vài thứ mồi ngon lành khác xem sao?”
Riko mở một va li nhựa bên trong đựng đồ ăn cho cá, có rất nhiều giun, và thịt hải sản khác.
“Đ-Đừng có ngốc thế! Câu cá bằng sâu sợ lắm”
Riko chưa hề biết là nó sợ sâu và những con bọ nhỏ khác, tuy là người có võ nhưng những con vật trơn tru dài ngoằng là nó sợ.
Umeko nãy giờ im hơi lặng tiếng thì cũng phải cất giọng nói, Umeko lấy đâu ra bộ quần áo màu nâu, và cái mũ lưỡi trai vành rộng, cặp mắt kính màu nâu, nhìn rất giống một tuyển thủ câu cá chuyên nghiệp.
Hầu gái của Umeko đã dạy cô cách câu được cá, nên hôm nay được cơ hội trổ tài với nó, cô mỉm cười và bắt đầu cuộc đấu.
“Umeko… cô lấy đâu ra bộ quần áo đó vậy?”
Rumi nhìn nãy cô ta mặc đồ khác sao thay nhanh vậy, không lẽ… nó nhớ lại cái túi lúc Umeko xách vào, chắc bên trong đựng đồ.
Những cậu ấm, cô chiêu cứ làm việc gì đó xong là thay đồ một lần, để phù hợp với công việc, nó thì mặc áo thun màu hồng và quần lửng màu xanh, mái tóc búi lên nhìn rất tin.
“À hi hi, mình mới thay”
Umeko cười tươi giải thích, xong xuôi thì nó cũng không quan tâm nữa, bắt đầu vào việc câu cá, đầu tiên nó nhìn quanh hồ một lượt thấy sóng yên biển lặng, suy nghĩ của nó là rất dễ câu cá.
Nhưng vừa kịp lúc… con mắt nó dừng lại ở giữa hồ, một cuộn sóng lớn nhô lên và lấp xuống chưa đầy ba giây, nó như đứng hình.
Vội chạy ngược lại nói với Riko thứ mà mình mới nhìn thấy.
“Riko. Trong hồ có cái gì đó bự lắm!”
Riko đang mở hộp lấy mồi cho cá, thấy khuôn mặt nó hốt hoảng nói, mà hắn cảm thấy còn mập mờ nghi ngờ, nên hỏi lại:
“Hả? Cái gì là cái gì ạ!”
“Đó chắc chắn là Boss của cái hồ này! Chắc chắn là thế!”
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu nó là một con cá cực lớn.
Riko cười nhạt, giả vờ phẩy phẩy tay miệng cười nói:
“Gió mạnh thật!”
“Tôi không chém gió!”
Rumi lắc đầu ấm ức, tên đần này đang nghĩ gì không biết, dám không tin tưởng con mắt nhìn của mình à.
Riko quay qua hỏi Umeko, “Umeko, có thứ như vậy dưới hồ không?”
Cập nhật thông tin chi tiết về Review Sách Cá Cược Với Tình Yêu trên website Psc.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!